Dạo quanh Hà Nội thưởng thức ẩm thực khắp miền
Hường đã từng rất háo hức đợi chờ những chuyến đi để được thưởng thức các món ăn vùng miền. Vào Huế, Hường có thể thưởng thức một tô bún bò do chính tay người Huế nấu, vào Đà Nẵng thưởng thức món bánh tráng cuốn thịt heo chuẩn vị Đà Nẵng, đến Hội An dạo phố đêm xong thì ăn món cao lầu, vừa ăn vừa nghe người chủ quán kể những câu chuyện về nguồn gốc món cao lầu bằng giọng Quảng Nam đáng yêu, rồi ngược Lạng Sơn ăn vịt quay, hay lên Sapa thưởng thức món thắng cố với hương vị đặc trưng của ẩm thực vùng cao.
Nhưng không nhất thiết chúng ta phải đến tận nơi để thưởng thức những món ăn đặc trưng địa phương, mà ngay tại Thủ đô Hà Nội, ta có thể được thưởng thức các món ăn là đặc sản của vùng mà mình yêu thích. Chỉ cần dạo qua những con phố, ta có thể dễ dàng bắt gặp những nhà hàng, những quán ăn bán bánh cuốn Cao Bằng, gà Hội An, bánh tráng thịt heo Đà Nẵng, phở Nam Định, bún cá Hải Phòng, cháo lươn Nghệ An......và tất nhiên là chính người địa phương đó làm chủ quán hay đứng bếp.
Vào thử một hiệu bánh cuốn Cao Bằng trên một con phố nhỏ, Hường rất ngạc nhiên bởi hương vị bánh không kém gì hương vị tại chính Cao Bằng, quê hương của nó. Đón món ăn từ tay người chủ quán hồn hậu, nhìn ba chiếc bánh cuốn mềm mượt trên đĩa, bát nước dùng thơm ngậy nổi lên miếng giò mịn màng đậu trên quả trứng lòng đào tráng khéo, thì cơn đói đã cuộn lên rộn ràng. Gắp một miếng bánh cuốn nóng hổi, kèm miếng giò giòn sừn sựt, xắn chút trứng béo ngậy quyện trong nước dùng nóng hổi đậm đà, bao nhiêu hương vị hòa lan trong vòm miệng.

Hà Nội có nhiều quán ăn mang đặc trưng ẩm thực của nhiều vùng, trong đó, ẩm thực miền Trung được nhiều người yêu thích. Con gái của Hường rất thích món bún bò Huế tại một quán nhỏ trên một con phố cũng nhỏ ở Hà Đông của đôi vợ chồng người Huế. Không chỉ có tô bún bò chuẩn vị Huế, mà sự ân cần, mến khách, giọng nói nhỏ nhẹ dễ thương của chủ quán khiến cho thực khách muốn quay trở lại. Một thời gian dài, Hường cùng các con gắn bó với quán ăn này, bởi món ăn ngon, chủ quán dễ mến, và đặc biệt là khi thưởng thức món ăn còn được nghe những bản nhạc Trịnh Công Sơn êm dịu. Chỉ tiếc sau dịch Covid 19, quán nhỏ này đã chuyển đi nơi khác, không còn gặp lại hai vợ chồng chủ quán người Huế dễ mến.

Với góc nhìn về ăn uống thì món ăn chỉ là những món ăn, còn nhìn món ăn trong nét văn hóa ẩm thực, thì đây là sự giao thoa tinh tế giữa thói quen ẩm thực của người Hà Nội với những sự khác biệt theo từng vùng trong nước, thậm chí là sự lạ lẫm từ những đất nước khác. Từ đó, tư duy và góc nhìn về ẩm thực của người dân Thủ đô sẽ thay đổi, có nhiều lựa chọn hơn, có nhiều câu chuyện hơn về văn hóa ẩm thực của bao nhiêu vùng đất khi đi ăn cùng với gia đình, bạn bè.
Không phải gia đình nào cũng có điều kiện cho con trẻ đi du lịch, nên phụ huynh có thể đưa con đến những quán ăn như vậy để cùng chia sẻ những câu chuyện về lịch sử, địa lý, văn hóa, thói quen ẩm thực của từng địa phương để các con dễ nhớ dễ hiểu hơn./.
Tới bây giờ, có người vẫn chưa thể lý giải nổi tại sao hai thứ không có “họ hàng” gì liên quan lại luôn đi kèm với nhau: Thuốc lào – Chè Thái. Dọc theo đường quốc lộ 1A ở xứ Thanh, rất dễ bắt gặp các quán có biển tên chỉ viết đúng bốn chữ này ở ven đường. Thuốc lào thì không viết rõ địa danh ở đâu, chứ chè thì nhất định phải là chè Thái bởi ý niệm: chè ở Thái Nguyên thì mới ngon nhất.
Les Brown, một nhà diễn thuyết nổi tiếng trên toàn nước Mỹ vì những thông điệp đầy sức sống, kêu gọi con người vượt qua mọi khó khăn để vươn lên và khẳng định chính mình, đã từng nói: “Quá nhiều người trong chúng ta không sống với giấc mơ của mình vì chúng ta sống với nỗi sợ hãi”.
Trước đây khi nghe ai đó nói rằng: "muốn yêu thương người khác, trước hết bạn phải biết yêu thương chính mình", có người thường bỏ ngoài tai và luôn tìm cách biện hộ cho việc không chăm sóc bản thân vì chẳng có thời gian. Khi sức khỏe lên tiếng báo động, cô mới giật mình lo sợ và nhận ra mình đã bỏ quên bản thân từ rất lâu rồi.
Tôi vốn không phải là người thích chạy theo xu hướng, kể cả việc thưởng thức phim. Chắc đó là lý do khi mọi người hào hứng tìm kiếm bộ phim "Khi cuộc đời cho bạn quả quýt" trên khắp các nền tảng mạng xã hội, tôi vẫn bình thản với hiện tượng đặc biệt này. Dẫu thế, trong một ngày phố phường oi ả, cảm thấy đôi phần kiệt quệ vì đời sống, tôi đã ngồi nghiêm chỉnh xem trọn vẹn bộ phim. Có một người cũng giống như tôi.
Mùa nắng ở Hà Nội, có người thường giữ thói quen cùng người bạn thân dạo quanh những góc phố thân thuộc, ngắm nhìn phố phường Hà Nội óng ánh dưới nắng vàng.
Có một người con luôn tự hào về bố, bởi bố từng là một chiến sĩ giải phóng quân, góp phần giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước. Thời bình, bố là một cựu chiến binh cần mẫn với công việc đời thường và luôn gương mẫu trong gia đình cũng như ngoài xã hội. Mỗi khi đến ngày lễ 30/4, người con ấy lại nghĩ nhiều về bố, về giá trị của cuộc sống hòa bình.
0