Cánh phượng ngày cũ

Có một người từng ép những cánh phượng vào trang vở học trò. Cái màu đỏ rực rỡ khi khô rồi vẫn còn nguyên vẹn. Màu phượng đỏ mỗi mùa luôn bền bỉ như thế, để những kỷ niệm thân thương của những tháng năm học trò cứ theo ta mãi không bao giờ mờ phai.

Mười mấy năm về trước có cô bé học trò nhặt từng cánh phượng để ép vào trang lưu bút. Cậu bạn thấy thương tình, vin cành bẻ chùm phượng đẹp nhất có nhiều cánh hoa loang lổ màu. Chẳng may thầy hiệu trưởng bắt gặp phạt cả hai đứng dưới gốc phượng một giờ.

Những ánh mắt chọc ghẹo của bạn bè không làm cô bé ngượng bằng hơi thở gần sát bên của cậu bạn. Rồi cũng nhờ hình phạt của thầy mà hai đứa thân nhau hơn, có một cái gì vừa chớm dậy mà cô bé không cắt nghĩa ra. Sau này khi đã xa nhau rồi, cô mới biết đó là thứ tình yêu trong trẻo tuổi học trò.

Ngày cuối cùng gặp nhau trước kỳ thi quan trọng của cuộc đời, mấy bạn nam nghịch ngợm kéo tà áo dài của phái nữ ra ký đầy. Có bạn nữ tiếc tà áo tinh khôi không cho ký lên, trong đó có cô bé nọ.

Ảnh minh họa: vietnamnet.vn.

Sau này khi không còn gặp nhau nữa, cô bé tiếc hoài sao hồi đó không để các bạn ký lên? Tuổi học trò nhất quỷ nhì ma chỉ đi qua một lần trong đời, không như mùa phượng năm nào cũng ghé về thăm đều đặn.

Cô bé đánh rơi tuổi học trò vào trang lưu bút, tất tả ôn thi để thực hiện ước mơ mười mấy năm đèn sách. Khi đã ngồi trên ghế giảng đường, cô chỉ ước ao được một ngày mặc tà áo trắng tinh khôi ngồi ngay dãy ghế cạnh khung cửa sổ quen thuộc, và bên tai ồn ào tiếng giỡn đùa của lũ bạn nghịch ngợm mà hồi xưa cô thường khó chịu vì không tập trung học bài được. Nhưng chẳng bao giờ điều ước đó thành hiện thực. Nó chỉ thành thực trong những giấc mơ…

Năm tháng trôi đi nhanh hơn tiếng thở dài. Cô bé ngày nào giờ đã qua nửa đời người, nhặt cánh phượng vỹ ép vào trang vở, nghe kỷ niệm năm nào bung nở trong tim. Đôi lần tự hỏi lũ bạn ngày xưa giờ ở nơi đâu, chắc hẳn đã lập gia đình có con cái rồi.

Ảnh minh họa: Phụ nữ online.

Kể từ hồi tốt nghiệp tới giờ mất liên lạc, muốn họp lớp ôn lại thời xưa cũng không còn cơ hội. Mới biết chẳng tuổi nào đẹp bằng tuổi học trò cũng như chẳng tình nào đẹp bằng tình bè bạn. Người xưa giờ ở phương nào, giờ chỉ còn đôi dòng chữ trong trang lưu bút. Mà cũng lạ, cánh phượng loang màu ngày ấy qua bao nhiêu năm vẫn giữ được sắc tươi như mới ép ngày hôm qua. Hay tại tình thấm đẫm trong đó nên nó cứ tươi hoài chẳng biết.

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết
user image
user image
User
Ý KIẾN

Bạn bè là gì? Có lẽ mỗi người sẽ có những định nghĩa khác nhau. Với tôi, bạn bè là trong lúc ta cần, họ luôn sẵn lòng có mặt cùng ta. Dẫu chỉ ngồi lại bên nhau trong thinh lặng cũng đủ để vỗ về, an ủi lẫn nhau, để chúng ta biết rằng trên đời này ta không cô độc.

Nằm trên chiếc giường thân thuộc của thầy u, giữa căn nhà rêu phong trầm tích những u hoài, tôi chìm đi trong giấc mơ trưa. Chiếc nôi bình yên nhè nhẹ vỗ về ru khúc à ơi…

Với tôi nét duyên của quê nhà chính là hương cau, là suối tóc mượt mà thoang thoảng hương bay...

Không ai dạy chúng ta cách làm cha mẹ và không có một lời khuyên nào là vừa vặn với những đứa con của mình. Mọi cách dạy dỗ đều xuất phát từ tình yêu thương nhưng đâu phải mọi cách dạy dỗ của cha mẹ với con cái đều đúng?

Tháng Sáu và nắng mưa thất thường, em lật giở ký ức một ngày nắng, để thấy lòng buồn lắng những ngày mưa dai dẳng.

Trong những khoảnh khắc tưởng chừng như tăm tối, con người lại tìm thấy ánh sáng của nghị lực, của hy vọng, và của sức mạnh nội tại để vượt qua mọi chông gai.