Đung đưa miền trắng hoa sưa
Vào những ngày giao mùa tháng Tư, Hà Nội lại chùng chình trong màu trắng của hoa sưa trên những con phố. Cơn gió nhẹ thoảng qua, muôn ngàn cánh hoa lấp lánh rơi tưởng chừng như những cơn mưa tuyết. Và cũng như hoa tuyết, mùa hoa sưa cũng vội đến vội đi, một năm chỉ nở khoảng 15 ngày rồi sau đó ẩn mình trầm mặc. Có lẽ vì thế mà mỗi mùa hoa sưa nở, trong lòng những người yêu mến mảnh đất Hà Thành có một nỗi quyến luyến không thể gọi tên. Càng yêu mến lại càng sợ chia xa, thế nên những chùm hoa sưa vẫn đung đưa hoài trong ký ức.
Không rực rỡ sắc màu như hoa gạo hay phong linh, cũng không có hương thơm nồng nàn như hoa sữa mùa thu, hoa sưa chỉ một màu trắng tinh khôi và hương thơm nhè nhẹ, dịu dàng theo cách của riêng nó. Mà hoa sưa cũng nở theo một cách riêng, nó không nở lác đác từng chùm mà nở một lần cả cây. Vừa hôm trước còn chẳng thấy hoa đâu, một hôm ngẩng đầu lên, đã bắt gặp một miền hoa trắng muốt như đang nhảy múa trong làn gió. Thật không thể tin! Không biết hoa nở từ bao giờ mà nhanh đến thế. Lần đầu nhìn thấy, tôi như bị choáng ngợp, ngẩn ngơ trước khung cảnh đẹp mê hồn. Tôi bước chậm lại để ngắm nhìn, lòng bồi hồi, xao xuyến giữa miên man sắc trắng.

Nhanh chóng thôi, hoa sưa sẽ rụng xuống và nhường chỗ cho những chồi non xanh biếc. Cũng như tôi, cũng như bao người giữa chốn Hà Thành luôn tất tả ngược xuôi, lại thấy tiếc một mùa hoa sưa sao lại đi qua quá vội. Hà Nội ngày càng náo nhiệt, những hàng cây thưa dần nhường chỗ cho những tòa nhà chọc trời lung linh ánh điện hàng đêm. Mùa hoa sưa dù ngắn nhưng cũng đủ cho những tâm hồn tinh tế nhận ra trong thẳm sâu Hà Nội vẫn dịu dàng, vừa cổ kính lại vừa như cô gái xuân thì lãng mạn. Mùa hoa sưa qua nhanh, phải chăng là để chúng ta biết nâng niu, biết nắm bắt cái đẹp và biết trân trọng những khoảnh khắc hiếm hoi ấy.
Hoa sưa rơi xuống chỗ tôi ngồi trong một lần cà phê trên đường Hoàng Hoa Thám. Đưa tay chạm vào cánh hoa mỏng manh tôi không khỏi trầm trồ về màu trắng của nó, trắng thanh tao, trắng muốt đến nao lòng. Thảo nào nhiều người gọi hoa sưa là hoa tuyết. Dù thế khi nhìn lâu, màu trắng ấy bỗng trở nên bâng khuâng, man mác buồn, nhất là thảm hoa vương trên mặt đất. Dường như có điều gì mất mát khi hoa lặng thầm đậu trên tóc, trên vai áo người qua đường, liệu có mấy người nhận ra sự hiện diện của hoa sưa giữa phố phường xuôi ngược?
Hà Nội với nhiều người có lẽ có nhiều kỷ niệm riêng. Mỗi một con phố, mỗi một món ăn, thức uống hay chỉ đơn giản là một con người từng gặp, đều có những ấn tượng đặc biệt không thể phai mờ. Có những thứ hào nhoáng rực rỡ nhưng cũng có những thứ giản dị mà lại vô tình chạm vào những tâm hồn đa cảm. Như góc phố nhỏ một ngày, ngẩng đầu lên thấy mình lạc vào một khoảng trời hoa trắng.
Kim Loan


Có người kể với tôi, ngoại của cô là một người rất hiền, lành và thương người. Tình thương ấy không chỉ dành cho con cháu trong nhà mà ngoại còn ân cần thương cả những người xa lạ nữa. Ngoại thường bảo: Chẳng ai thiếu ai mà không sống được cả. Chỉ là mình thương người ta nhiều một chút thì thêm một lý do để sống thôi.
Mùa nắng ở Hà Nội, có người thường giữ thói quen cùng người bạn thân dạo quanh những góc phố thân thuộc, ngắm nhìn phố phường Hà Nội óng ánh dưới nắng vàng.
Khác biệt hoàn toàn với đa số những bộ phim đình đám vốn xem trọng các tình tiết drama - kịch tính trước đó của điện ảnh Hàn Quốc, "Khi cuộc đời cho bạn quả quýt" thật sự gây ấn tượng vì những thước phim sống động, khắc hoạ chân thực cuộc sống đời thường mà chúng ta có thể bắt gặp ở bất kỳ đâu trong cõi nhân sinh.
Tháng Tư trở về trong hơi thở dịu dàng của đất trời, khe khẽ như sợ đánh thức những giấc mơ cũ còn vương trên vòm lá. Lòng ai đó cũng có một góc nhỏ dành riêng cho tháng Tư - nơi cất giữ những hoài niệm không tên, chỉ một làn gió thoảng qua cũng đủ làm xao động.
Hà Nội vào chớm hạ, những ngọn gió heo may nhường chỗ cho những tia nắng nhẹ nhàng mà ấm áp. Nắng tháng Tư về, len lỏi qua từng con phố nhỏ của Hà Nội, phủ một màu vàng tươi mới khiến mọi vật như bừng lên sức sống.
Tháng Tư về, khắp phố phường Hà Nội ngập tràn sắc trắng của hoa loa kèn, đâu đâu cũng dễ dàng bắt gặp những gánh hàng rong với những đóa hoa trắng tinh khôi, được bó gọn gàng trong chiếc xe đạp.
0