Dịu dàng mùa hoa loa kèn tháng Tư
Với những ai yêu thích loài hoa loa kèn, tháng Tư về là lúc họ mong đợi được chọn cho mình một vài cành hoa trắng muốt cắm trong bình để thưởng thức vẻ đẹp tinh khiết, kiêu sa và hương thơm quyến rũ của loài hoa này.
Trong nhịp sống vội vã của Hà Nội, sẽ nhẹ nhàng hơn khi về nhà, ngắm một bình hoa loa kèn trên bàn, lặng lẽ tỏa hương. Chỉ cần nhìn những cánh hoa ấy, ta cảm nhận được sức sống mãnh liệt của hoa, không gian như bừng sáng, tinh khôi và đầy năng lượng. Chẳng thế mà loài hoa tháng Tư này luôn làm xao xuyến lòng người.
Không rực rỡ, cũng chẳng có hương thơm đặc biệt nhưng loa kèn vẫn luôn khiến người ta say đắm. Đôi khi, mùa hoa đến và đi quá nhanh, khiến ta phải vội vàng chơi hoa, vội vàng cắm hoa trước khi mùa qua mất. Không giống như các loài hoa khác, hoa loa kèn có thể cắm trong bình pha lê sang trọng, cầu kỳ, hay bình sứ giản đơn hoặc bình sành mộc mạc đều hợp.

Vẻ đẹp tự nhiên khiến hoa loa kèn có thể kiêu sa trong không gian sang trọng hay mộc mạc, êm đềm ở nơi giản dị mà vẫn bừng sáng. Vì thế không chỉ có người con Hà Nội mới cảm nhận được vẻ đẹp này, mà ngay cả những du khách hay những người từng ghé thăm Hà Nội cũng không thể không mê mẩn trước sắc trắng của những bó hoa loa kèn.
Mùa hoa loa kèn đến và đi vội vàng, vì thế mà khi bắt đầu đến những ngày mùa hoa kết thúc, từ trong nhà ra đến ngõ phố, bất kể không gian nào, dù là ngôi nhà cấp bốn đơn sơ hay biệt thự sang trọng, người ta đều dành một chỗ trang trọng mà gần gũi để trưng loài hoa này.
Khi bầu trời cao vợi, tiếng ve râm ran khắp nẻo đường thì cũng là lúc loài hoa này lặng lẽ chia tay. Bởi loa kèn chỉ thuộc về thời điểm giao mùa và muôn thuở chỉ thuộc về tháng Tư!
Hồng Nhung


Có người ngồi bên hiên nhà, tay cầm ly cà phê đen sóng sánh, nhìn mưa rơi lách tách ngoài sân. Hương cà phê thoảng lên, đắng mà thơm nồng nàn, như chính những ngày cô đã đi qua trong đời.
Tháng Ba khép lại bằng những ngày nồm ẩm, lạnh se sắt xen lẫn những cơn mưa phùn lê thê. Miền Bắc giao mùa như một cô gái đỏng đảnh, lúc nắng ấm dịu dàng, lúc lại trở mình hờn dỗi, để lại trong không gian hơi ẩm bức bối, khiến lòng người cũng chùng xuống theo những giọt mưa.
Tháng Ba về, khi thời tiết ở Hà Nội dần trở nên ấm áp hơn, có người thường ra phố, tìm mua ít quả nhót từ gánh hàng của các chị bán rong trên phố. Dẫu không thích ăn chua nhưng chỉ cần nhìn thấy mấy quả nhót chín ứng đỏ như đôi má trẻ thơ khi gió xuân tràn về, lòng cô không khỏi nôn nao nỗi nhớ quê hương.
Những sáng mai thức giấc giữa vô vàn tiếng chim, có người chợt nhận ra thành phố nơi cô sống là một thành phố hiền lành, không chỉ dành cho con người mà còn dành cho chim muông hoa cỏ.
Hà Nội tháng Ba, những ngày giao mùa khi trời còn vương chút se lạnh nhưng đã bắt đầu lẫn trong đó cái ấm áp dịu dàng của mùa xuân. Trong không gian ấy, có một loài hoa không thơm nhưng lại khiến lòng người xao xuyến, khiến ai từng gặp cũng phải dừng chân ngước nhìn - đó là hoa gạo.
Những ngày dịu dàng của mùa xuân, có người thường giữ thói quen đi loanh quanh các góc phố nhỏ ở Hà Nội. Thi thoảng, tản bộ cạnh chiếc xe chở đầy ắp hoa bưởi trắng ngần của các cô bán hàng, rồi ngẩn ngơ trong vài khoảnh khắc. Ký ức về một thời tuổi thơ gắn liền với hương hoa bưởi thơm ngát, bất chợt quay trở lại trong tâm trí.
0