Tìm việc nhẹ lương cao ở đâu?

Trong cuộc sống, không cho đi thì không nhận lại được, nó giống như một quy luật bất biến trong vũ trụ này. Do đó, bất kể làm gì, bạn hãy đặt tâm mình vào đó, thực hiện nó cho thật tốt thì sẽ nhận được thành quả xứng đáng.
Video Player is loading.
Current Time 0:00
Duration -:-
Loaded: 0%
Stream Type LIVE
Remaining Time -:-
1x

Bạn thân mến! Tối qua, Hường cùng ngồi cà phê với một bạn trẻ, trong một quán nhỏ vắng người. Và rồi câu chuyện của bạn ấy như thế này…

“Chị biết không! Từ trước đến nay, đối với bạn bè hay đồng nghiệp, em đều luôn nhận phần thiệt thòi về mình. Có việc gì khó, việc gì mới, lãnh đạo phân công em đều vui vẻ nhận và cố gắng làm tốt nhất trong khả năng của mình. Nhưng bạn bè của em đều cho rằng, em như vậy là ngốc.

Họ không cần làm việc nhiều như vậy mà lương cũng bằng em, sao em phải khổ thế? Thậm chí, có lúc được giao việc, họ thích thì làm, không thích thì làm qua loa cho xong, có người còn không thèm làm, cũng chẳng ai làm gì được họ. Ai cũng chỉ muốn làm việc nhẹ nhàng mà vẫn có lương cao. Họ bảo em: Người chiếm được phần lợi cho mình mới là người thông minh, tháo vát. Em ngốc thật phải không chị? Em cảm thấy buồn và không biết phải làm sao?”

Nghe câu chuyện của em, Hường cũng không biết phải nói gì cho em vợi nỗi buồn. Đành kể em nghe một câu chuyện mà mình đọc được ở đâu đó, hy vọng em có thể khuây khỏa phần nào.

Chuyện kể rằng, ở một địa phương nọ, có một người làm nghề bán hàng. Để chở hàng mỗi ngày, anh ta đã mua về hai con ngựa, một nâu, một trắng rất khỏe mạnh.

Một hôm, vào buổi trưa nắng chang chang, trên đường về nhà, hai con ngựa đang ra sức kéo hai chiếc xe chở đầy hàng. Con ngựa nâu đi phía trước rất cố gắng nên đi nhanh hơn. Con ngựa trắng ở phía sau thì ngược lại, nó bước đi một bước rồi lại dừng lại, vừa nghỉ ngơi, vừa nhởn nhơ gặm cỏ, nó mặc kệ mấy kiện hàng bị rớt. Cái cách nó rình rang đủng đỉnh đã làm mất quá nhiều thời gian cho chuyến trở về.

Người chủ thấy vậy đành phải dừng hai con ngựa lại và chuyển từng kiện hàng ở xe ngựa sau lên chiếc xe ngựa đằng trước.

Khi toàn bộ hàng hóa ở chiếc xe ngựa đằng sau được chuyển lên chiếc xe ngựa đằng trước rồi, chú ngựa trắng đi sau nhẹ nhàng chạy lên nói với chú ngựa nâu đang đi ở đằng trước:"Anh có số phải chịu khổ rồi! Nhưng anh thật là ngốc, nếu như anh càng dốc hết sức mình thì lại càng phải chịu khổ. Càng nỗ lực lại càng dễ bị người ta đày đọa!".

Ngựa nâu nghe ngựa trắng nói vậy thì không trả lời, chỉ chú tâm cố gắng kéo xe hàng trở về. Khi đoàn chở hàng về đến cửa tiệm, người chủ nghĩ: “Mình sao phải nuôi những hai con ngựa làm gì trong khi chỉ cần dùng đến một con để chở hàng? Chi bằng để toàn bộ thức ăn cho một con để nó được ăn no đủ, có sức để mà làm việc chăm chỉ, còn hơn là phải lo thức ăn cho cả hai con mà lại chỉ có một con làm việc tốt. Ta nên đem bán hoặc làm thịt một con đi. Ít nhất thì mình cũng đỡ được tiền thức ăn và còn được một bộ da ngựa”.

Thế là ngay ngày hôm sau, người chủ kia đã thực hiện ý nghĩ của mình…

Bạn thân mến! Không cho đi thì không nhận lại được, nó giống như một quy luật bất biến trong vũ trụ này vậy. Do đó, bất kể làm gì, ta hãy đặt tâm mình vào đó, thực hiện nó cho thật tốt thì sẽ nhận được thành quả xứng đáng.

Trong một tập thể, nếu để cho người khác cảm thấy dù bạn tồn tại cũng được mà không có cũng không sao, thì có một điều chắc chắn là ngày bạn phải ra đi sẽ không còn xa nữa. Hoặc chính bạn sẽ khiến mình bị đào thải do năng lực yếu kém của mình.

Có một điều mà chúng ta có thể dễ dàng nhận thấy, đó là, trong một tập thể, những cá nhân luôn cố gắng, nỗ lực, chăm chỉ sẽ được nhận về thành quả xứng đáng. Ngược lại, những đối tượng lười biếng, vô trách nhiệm, thích sự an nhàn, chưa làm việc đã đòi quyền lợi sẽ nhận về một kết cục tương xứng.

Còn câu hỏi: Muốn tìm một công việc nhẹ nhàng mà vẫn có lương cao thì tìm ở đâu? Hường cũng không trả lời được, và cũng không biết việc nhẹ lương cao là những việc gì. Câu trả lời đó xin dành lại cho bạn. /.

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết
User
Ý KIẾN

Có một người con luôn tự hào về bố, bởi bố từng là một chiến sĩ giải phóng quân, góp phần giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước. Thời bình, bố là một cựu chiến binh cần mẫn với công việc đời thường và luôn gương mẫu trong gia đình cũng như ngoài xã hội. Mỗi khi đến ngày lễ 30/4, người con ấy lại nghĩ nhiều về bố, về giá trị của cuộc sống hòa bình.

Tròn 50 năm non sông thu về một mối, người dân từ Đất Mũi Cà Mau đến địa đầu Móng Cái được hân hoan sống trong độc lập, tự do. Tháng Tư, nhớ lại câu chuyện đã được nghe trong chiến tranh và hòa bình, thấy thêm yêu “Nước của những người không bao giờ khuất”.

Đất nước mình có rất nhiều những dòng sông. Nhưng chắc chắn, trong thời hiện đại, không một dòng sông nào phải chứng kiến nỗi đau chia cắt như dòng Bến Hải. Những ngày tháng 4 lịch sử này đánh dấu tròn nửa thế kỷ đất nước thống nhất, cây cầu Hiền Lương bắc qua sông Bến Hải giờ đây chỉ còn là chứng tích cho một thời mất mát, đau thương.

Trưa nay, ngồi ăn cơm cùng các anh chị đồng nghiệp, câu chuyện rôm rả xoay quanh dịp lễ 30/4 sắp tới. Ai cũng háo hức chia sẻ dự định, ai cũng mong chờ một kỳ nghỉ thật đặc biệt – không chỉ vì được nghỉ, mà bởi đây là một ngày có ý nghĩa rất thiêng liêng đối với dân tộc Việt Nam.

Sau cái rét nàng Bân, Hà Nội lại bắt đầu bước sang một mùa kỳ lạ khác trong năm, gây cảm giác khó chịu dai dẳng, đó chính là mùa nồm.

Mọi sự sống trên đời này suy cho cùng đều phấn đấu hướng đến nơi có nhiều ánh sáng để trở nên mạnh mẽ, tốt đẹp hơn. Dù cho có trải qua bao nhiêu chông gai thử thách, chỉ cần ta không bỏ cuộc thì ánh sáng luôn ở cuối đường hầm.