Đau lòng trước lời nói của người khác
Khi còn nhỏ, chúng ta ai cũng từng một lần trải qua cảm giác không muốn đến trường vì lời nói của người khác. Kể cả khi đã lớn, những điều này vẫn có thể lặp lại. Những câu nói tiêu cực từ người khác có thể khiến chúng ta nghi ngờ bản thân, suy nghĩ sai lệch về mình và bắt đầu phê phán, so sánh mình với “tiêu chuẩn” của người khác. Nếu không đủ vững vàng và kiên định về tinh thần, thì những lời nói ấy chính là “chất xúc tác” nhanh nhất để bạn gục ngã.
Tôi không thể nhớ hết mình đã trải qua bao nhiêu đêm dài mệt mỏi về tinh thần lẫn thể chất vì những lời nhận xét của người khác. Bản thân con người chúng ta có cách vận hành rất lạ, nếu thể chất mệt mỏi nhưng tinh thần đủ tốt bạn vẫn có thể leo lên ngọn núi cao nhất mà mình muốn; còn khi bạn có một cơ thể khỏe mạnh đến mấy mà tinh thần mệt mỏi, thì ngay cả bước đi trên thảm cỏ bạn cũng thấy khó nhọc. Nhưng sau nhiều đêm trằn trọc, tôi nhận ra trong khi mình khổ sở bởi câu nói của người khác, thì họ vẫn bình thản đi tiếp, chỉ có bản thân tôi chậm lại. Vậy, tại sao chúng ta cứ phải bận lòng vì lời nhận xét của người khác?
Dù người khác có phán xét bất kỳ điều gì về bạn, thì đêm đến, thứ duy nhất mỗi người chúng ta đối diện chính là những vấn đề của bản thân chứ chẳng phải của ai khác. Bởi những vấn đề, những suy nghĩ của bản thân mới ảnh hưởng trực tiếp tới bạn; còn lại, những nhận xét của người khác, xét cho cùng cũng chẳng tác động gì tới sự sống còn của chúng ta. Dù họ có nói xấu bạn sau lưng hay nói xấu bạn trước mặt, bạn cũng không thể xấu đi chỉ vì lời nói của một ai đó.
Trong mỗi chúng ta đều có sự lương thiện, chân thành, khoan dung… nhưng cũng chứa đựng cả sự giả tạo, hẹp hòi, ghen tuông, đố kỵ… Và khi bạn đối với ai đó bằng cả sự chân thành, bạn sẽ đón nhận những điều ngọt ngào. Nếu bạn đố kỵ, ngờ vực và giả tạo đối với người khác, bạn cũng khó tránh khỏi việc bị người khác hoài nghi và ngờ vực./.


Bạn bè là gì? Có lẽ mỗi người sẽ có những định nghĩa khác nhau. Với tôi, bạn bè là trong lúc ta cần, họ luôn sẵn lòng có mặt cùng ta. Dẫu chỉ ngồi lại bên nhau trong thinh lặng cũng đủ để vỗ về, an ủi lẫn nhau, để chúng ta biết rằng trên đời này ta không cô độc.
Nằm trên chiếc giường thân thuộc của thầy u, giữa căn nhà rêu phong trầm tích những u hoài, tôi chìm đi trong giấc mơ trưa. Chiếc nôi bình yên nhè nhẹ vỗ về ru khúc à ơi…
Với tôi nét duyên của quê nhà chính là hương cau, là suối tóc mượt mà thoang thoảng hương bay...
Không ai dạy chúng ta cách làm cha mẹ và không có một lời khuyên nào là vừa vặn với những đứa con của mình. Mọi cách dạy dỗ đều xuất phát từ tình yêu thương nhưng đâu phải mọi cách dạy dỗ của cha mẹ với con cái đều đúng?
Tháng Sáu và nắng mưa thất thường, em lật giở ký ức một ngày nắng, để thấy lòng buồn lắng những ngày mưa dai dẳng.
Trong những khoảnh khắc tưởng chừng như tăm tối, con người lại tìm thấy ánh sáng của nghị lực, của hy vọng, và của sức mạnh nội tại để vượt qua mọi chông gai.
0