Sống đời trọn vẹn
Chiều xuống, tôi hòa vào dòng người tấp nập nối đuôi nhau về, chợt nghĩ sao mình phải sống cuống cuồng lên như vậy. Tôi bất giác dừng cuộc đua với thời gian, tạm nghỉ mệt, thôi không lo lắng có kịp giờ đón con hay không, tối nay cả nhà ăn gì. Hít một hơi thật sâu, tôi nhìn phía xa xa thấy ánh hoàng hôn giữa lòng thành phố vẫn đẹp, mặc cho trước mặt là từng dòng xe mệt mỏi nối đuôi nhau về. Từng cơn gió mềm mại thoảng qua tai, quầy hoa bên vệ đường hôm nay nhiều loại quá. Tôi chẳng ngại ngần vào chọn cho mình bó hoa hồng thắm xinh tươi. Chỉ cần dừng lại một nhịp thôi, tôi đã thấy lòng bình yên đến lạ.
Tôi từng nhiều lần tự hỏi lòng ý nghĩa của cuộc sống là gì, mình phải sống cuộc đời như thế nào. Mỗi ngày có lẽ tôi cũng như bao con người ngoài kia, quanh quẩn với công việc, con cái, gia đình. Nhưng liệu rằng tôi có đang sống cuộc sống trọn vẹn. Đi làm để có tiền lo cho gia đình, bản thân. Sau giờ làm căng thẳng mệt mỏi, tôi lại trút bao uất ức lên gia đình của mình, mệt mỏi khiến con người trở nên cáu bẳn, chẳng có tâm trí để suy nghĩ cho thấu đáo việc gì.
Áp lực cuộc sống khiến tôi không có thời gian dành cho bản thân. Đã nhiều năm tôi còn không dám tận hưởng bản nhạc mình yêu thích, một điều tưởng chừng đơn giản biết bao. Tôi cứ nghĩ mình cố gắng để có cuộc sống tốt hơn nhưng có vẻ không đúng. Bởi tôi đâu dành tình yêu thương cho gia đình và bản thân, tôi đâu thấy vui vẻ, hạnh phúc dù là tôi luôn miệng bảo tất cả những gì mình cố gắng là vì gia đình.
Chậm lại một nhịp để mua bó hoa cho mình, chậm lại một chút để nghe nốt bản nhạc mà mình thích, chậm lại một chút để kịp lắng nghe hết câu chuyện của con trên trường hôm nay, chậm lại một chút để nhìn thấy khuôn mặt xơ xác căng thẳng của chồng sau giờ làm. Để rồi, tôi chợt yêu chính mình quá, thương con mình quá, thương người đầu ấp tay gối cùng mình quá.
Những điều bé nhỏ khiến tôi thấy được là chính mình, được sống. Đủ rồi, cuộc sống như vậy là đủ rồi, có công việc, có gia đình để lo, có chồng con để yêu thương là đủ rồi. Không cần phải chạy theo những xa hoa ngoài kia.
Tôi tập yêu bản thân mình hơn, chỉ có yêu mình, thương mình, hiểu mình trước rồi mới có đủ năng lượng để yêu những người xung quanh. Tôi yêu cảm giác mỗi sáng ngồi bên chiếc đèn nhỏ đặt nơi kệ sách, mở những bản nhạc không lời mà tôi hằng ao ước nghe, thả tâm tình vào những dòng chữ nguệch ngoạc viết vội. Viết giúp tôi sắp xếp lại những suy nghĩ ngổn ngang trong lòng, vốn không dễ dàng chút nào. Mỗi lần viết là mỗi lần tôi bóc tách từng chữ vụn vặt, rồi lại đắn đo nên sắp xếp chúng vào hàng nào, lối nào. Những suy nghĩ chất chứa, rối tung cũng cứ thế từng bước lộ diện, những cảm xúc chẳng hiểu là gì cũng từng ngày được gọi tên. Cứ thế, từng chút, từng chút nhỏ, viết giúp tôi hiểu và yêu thương mình hơn.
Tôi tập nhìn nhận mọi thứ chậm rãi hơn để dành thời gian suy nghĩ và để tâm đến nó. Tôi nhìn mớ sổ sách trên bàn với tâm lý sẵn sàng giải quyết công việc thay vì càu nhàu bực bội khi có quá nhiều việc như mọi lần. Tôi biết ơn công việc giúp tôi có thu nhập ổn định để không phải chạy ăn từng bữa, không khốn đốn như bao người vất vả mưu sinh ngoài kia.
Sau giờ làm, tôi trút bỏ lớp áo của nhân viên văn phòng và trở về nhà với vai trò là người vợ, người mẹ của các con. Nhìn khuôn mặt các con chào đón niềm nở, chạy lên ôm cổ mẹ ríu rít: mẹ mẹ, mẹ nhắm mắt lại đi… rồi hôn lên má, lên mắt mũi miệng, hôn cả vào tai, lên tóc… hỏi mẹ đã hết mệt chưa. Tôi chỉ muốn chìm đắm trong những phút giây bình dị đời thường ấy mãi. Tôi muốn sống trọn vẹn với tình yêu thương bé con này.
Cuộc sống càng hiện đại, con người càng trở nên áp lực hơn bao giờ hết. Mỗi ngày đều có quá nhiều thứ mới mẻ, đôi khi tôi cũng vì thế mà cố gắng chạy theo thị hiếu, xu hướng của xã hội. Nhưng tôi đã không biết rằng dẫu cho hôm nay tôi mua chiếc áo mới ra mắt thì hôm sau lại có bộ sưu tập khác xuất hiện.
Thay vì cứ mãi chạy theo, tôi tập vui với chiếc áo vừa vặn, thoải mái mình đang mặc. Thay vì cứ phải gồng gánh cho cuộc sống, tôi chọn sống trọn vẹn với những gì mình đang có trước. Nó cũng có thể là một cuộc sống nhàn nhạt nhưng tôi tin sự ổn định, an lành từ con tim sẽ giúp tôi yêu cuộc sống hơn và thấy được sự thú vị, ý nghĩa khi mình thật sự sống.
Tư Chí


Không gian kinh doanh xanh và thân thiện; Công viên Tuổi trẻ Thủ đô vẫn còn nhếch nhác; Nhiều xe chở rác tập kết trên đường Nguyễn Quốc Trị... là những nội dung đáng chú ý trong bản tin hôm nay.
Phê duyệt phương án thi tuyển kiến trúc cầu Ngọc Hồi; 880 tỷ đồng xây cầu vượt nút giao đường Lê Trọng Tấn; Giá vé máy bay nội địa tăng mạnh dịp lễ 30/4-1/5;... là một số nội dung đáng chú ý trong chương trình hôm nay.
Giá vàng đứng yên, một số đơn vị hết vàng để bán; Doanh nghiệp điện tử Việt Nam trước sức ép thuế quan; Tesla hoãn ra mắt xe điện giá rẻ tại Mỹ;... là những thông tin đáng chú ý trong bản tin hôm nay.
Hợp đồng mua bán chung cư phải theo mẫu của Nhà nước; Nhiều dự án NƠXH sẽ mở bán từ nay đến cuối năm; Nộp thêm 5,4% ngân sách khi chậm nộp tiền sử dụng đất... là một số nội dung đáng chú ý trong Bản tin Nhà đất và Đầu tư hôm nay.
Tháng Tư, mùa đi ngang phố bằng những đóa loa kèn trắng tinh khôi, bằng nắng vàng rải nhẹ trên mái hiên, bằng tiếng ve lưa thưa khẽ gọi hè về. Trong một buổi chiều mỏng nắng, có người ngồi lặng im trong quán cà phê quen, mở một cuốn sách cũ. Những dòng chữ như lạ, như quen. Rồi bất chợt, cô thấy mình… cũng giống như cuốn sách ấy.
Có thể nói, sách đối với người cao tuổi như một người bạn, người tri kỉ, giúp mang lại tinh thần thư thái. Đồng thời, sách cũng giúp người cao tuổi có thêm kiến thức về sức khỏe, biết vận dụng kiến thức đó trong chăm sóc sức khỏe bản thân.
0