Lời nhắn từ hoa gạo
Hoa gạo khoác lên mình sắc đỏ giản đơn nhưng lại đầy kiêu hãnh. Cây gạo thường đứng lặng lẽ nơi đầu làng, bên triền đê, hoặc thấp thoáng giữa góc phố xưa. Hoa nở khi cành cây đã trút hết lá, để lại những cánh tay khẳng khiu vươn lên trời, như thể dồn hết sức sống vào những bông hoa đỏ rực.
Ngày còn bé, mỗi lần đi học ngang qua gốc gạo già đầu làng, tôi thường dừng lại, ngước nhìn những bông hoa như những ngọn lửa cháy bừng trên nền trời xanh thẳm. Hoa gạo nở rộ như một tín hiệu báo hiệu đất trời đang chuyển mình, như một lời nhắn nhủ: Xuân đã qua, hè sắp đến rồi đấy!
Ở Hà Nội, hoa gạo cũng có mặt ở những nơi không ngờ tới. Có cây gạo cổ thụ đứng sừng sững bên hồ Gươm, cành hoa rủ xuống mặt nước, soi bóng cùng Tháp rùa trầm mặc. Có cây lặng lẽ nơi ngõ nhỏ, như người bạn đồng hành của những ngôi nhà cũ kỹ, rêu phong. Đặc biệt, những cây gạo ở vùng ngoại ô như Chương Mỹ, Thường Tín mỗi khi bung nở lại làm cả không gian bừng sáng.
Cây gạo trong tâm thức người Việt không chỉ là loài cây bình dị, mà còn chứa đựng nhiều kỷ niệm thân thương. Tôi từng nghe bà kể: ngày xưa, dưới gốc gạo là nơi người ta tụ họp, làng quê xưa cứ đến mùa hoa gạo là biết sắp đến vụ cấy cày. Mà lạ lắm, hễ hoa gạo rụng nhiều là năm ấy được mùa, còn ít hoa là phải lo cẩn thận.
Cứ mỗi mùa hoa gạo, đám trẻ trong làng tôi lại ríu rít rủ nhau đi nhặt hoa. Những bông hoa đỏ rơi trên mặt đất như những chiếc cánh quạt nhỏ xinh. Có khi đám trẻ lấy hoa làm đồ chơi, làm thuyền thả trôi trên mặt ao, có khi chỉ đơn giản là xếp đầy giỏ đem về nhà khoe với mẹ. Những trò chơi ấy giờ đây chẳng còn, nhưng ký ức vẫn mãi là điều đẹp đẽ mà tôi nâng niu.
Có một câu tục ngữ bà thường nói mỗi khi hoa gạo nở: "Trông trời, trông đất, trông mây - Trông mưa, trông nắng, trông ngày, trông đêm". Bà bảo, câu tục ngữ ấy nhắc nhở con người phải biết nương tựa vào tự nhiên, biết quan sát đất trời để chuẩn bị cho những mùa vụ sắp tới. Và mỗi khi nhìn hoa gạo, tôi lại thấy câu nói ấy vang vọng trong lòng, như lời nhắn nhủ về sự gắn bó giữa con người và thiên nhiên.
Hà Nội nay đã đổi thay nhiều, những con phố cũ được mở rộng, những tòa nhà cao tầng mọc lên thay thế những ngõ nhỏ ngày xưa. Thế nhưng, lạ kỳ thay, hoa gạo vẫn kiên nhẫn tồn tại, vẫn nở rộ giữa lòng thành phố như một chứng tích của thời gian.
Có lần, tôi tình cờ bắt gặp một cây gạo ở giữa khu phố ồn ào. Cây đứng đó, trơ trọi giữa dòng người tấp nập, nhưng những bông hoa đỏ vẫn rực rỡ, vẫn thu hút mọi ánh nhìn. Có lẽ, đối với người Hà Nội, hoa gạo không chỉ đơn thuần là loài hoa, mà còn là chiếc cầu nối giữa quá khứ và hiện tại, giữa quê hương và phố thị.
Dẫu cho cuộc sống hiện đại có kéo chúng ta đi xa, nhưng mỗi mùa hoa gạo, lòng người lại chợt nhớ về những ngày thơ bé. Đó là những ngày chân trần chạy nhảy dưới gốc gạo, là hình bóng bà ngồi bên bếp lửa kể chuyện, là những chiều thả hồn nhìn cánh hoa bay theo gió, mang theo những ước mơ nhỏ nhoi.
Hoa gạo không chỉ đẹp bởi sắc đỏ mà còn bởi ý nghĩa biểu trưng. Nó nhắc nhở con người ta sống kiên cường như chính cách nó vươn mình giữa đất trời khắc nghiệt. Hoa gạo không thơm nồng, không mềm mại, nhưng lại có sức sống mãnh liệt, đầy kiêu hãnh.
Những ngày tháng Ba, tôi thường dành cho mình một buổi sáng thật chậm, dạo qua những con phố, tìm đến những gốc gạo cổ thụ để ngắm nhìn hoa nở. Đứng dưới gốc cây, lắng nghe tiếng gió, nhìn từng cánh hoa rơi chầm chậm, tôi như thấy thời gian dừng lại, thấy lòng mình dịu lại giữa những bộn bề lo toan.
Có lẽ, giữa một Hà Nội ngày càng hối hả, sắc đỏ của hoa gạo chính là lời nhắc nhở ta sống chậm hơn, lắng nghe bản thân nhiều hơn và trân trọng những giá trị xưa cũ.
Và bạn, nếu có dịp, hãy thử một lần ngắm hoa gạo nở. Để thấy giữa lòng phố thị xô bồ, vẫn có một góc nhỏ dịu dàng níu giữ bước chân, để lòng ta nhớ rằng mình từng thuộc về những điều giản dị, mộc mạc đến thế.
Đức Anh


Thủ tướng dự toạ đàm doanh nghiệp Việt Nam - Estonia; Thí sinh Hà Nội hoàn thành môn thi Ngữ văn vào 10; Định hình bản sắc nội thất Việt trong thời hội nhập; Mỹ trừng phạt bổ sung 40 thực thể liên quan đến Iran;... là một số nội dung đáng chú ý trong chương trình hôm nay.
Hà Nội nắng nóng gia tăng vào trưa và chiều, nhiệt độ tăng lên mức cao nhất là 35-36 độ, có nơi trên 36 độ. Độ ẩm thấp từ 55-60%.
Những ngôi nhà cổ kính ở Hà Nội trở nên quý giá hơn bao giờ hết. Đó là những nhân chứng lịch sử, những bảo tàng sống - nơi ta có thể tận mắt chiêm ngưỡng nét đẹp đặc trưng của nếp nhà Tràng An xưa.
Hơn 280 triệu lượt ý kiến góp ý sửa đổi Hiến pháp; Hà Nội yêu cầu siết giám sát ngăn dịch lan rộng; Hải quan liên tiếp phá các vụ buôn lậu, ma túy lớn; Trung Quốc đồng ý nối lại xuất khẩu đất hiếm sang Mỹ... là những thông tin đáng chú ý trong Chương trình Thời sự 9h00 hôm nay.
Làng nghề Bát Tràng có một dòng men không chịu nằm yên, đó là men chảy– thứ men được sinh từ hoả biến, từ đối thoại giữa con người và lửa. Mỗi sản phẩm là độc bản, bởi không một giọt men nào chảy giống nhau.
Rác thải nhựa gây ra những hậu quả rất nghiêm trọng đối với môi trường, sức khỏe con người và hệ sinh thái toàn cầu; tình trạng ô nhiễm nhựa đang ở mức báo động đỏ với cả hành tinh chúng ta.
0