Vui buồn đi nhé...

Cuộc đời là một chuỗi dài những sự kiện đan xen giữa niềm vui và nỗi buồn, giữa tiếng cười và giọt nước mắt. Có đôi khi, niềm vui đến bất ngờ, còn nỗi buồn lại len lỏi trong từng khoảnh khắc không mong đợi. Nhưng dường như, sau mỗi giọt nước mắt là một bài học, sau mỗi lần vấp ngã là một bước chân mạnh mẽ hơn. Vậy thì, vui buồn, cứ thế mà đi nhé.

Nhớ những ngày bé, tôi hay nhìn những người lớn cười nói, kể chuyện về cuộc sống của họ. Có người bảo rằng, cuộc đời là một vở kịch, ai rồi cũng phải diễn tròn vai của mình. Lúc đó, tôi chẳng hiểu, cứ nghĩ rằng chỉ cần sống vô tư, không nghĩ suy là sẽ mãi hạnh phúc. Nhưng rồi, khi lớn lên, tôi mới nhận ra, chính những niềm vui và nỗi buồn làm nên vở kịch cuộc đời, và mình, dù muốn dù không, chính là diễn viên trong vở kịch đó.

Tôi nhớ những lần vui vẻ cùng bạn bè, những ngày nắng ấm và tiếng cười giòn tan trong sân trường. Đó là lúc tuổi trẻ, sự vô tư trong sáng chưa bị phai mờ bởi cuộc sống mưu sinh hay những lo toan đời thường. Những buổi chiều mưa rả rích, chúng tôi thường tụ tập dưới mái hiên nhỏ, bàn tán về những ước mơ, những dự định cho tương lai. Mỗi câu chuyện đều đượm đầy sắc màu, chứa chan niềm hy vọng về một cuộc sống tươi sáng hơn. Đó là những khoảnh khắc mà niềm vui đến thật dễ dàng, không cần phải tìm kiếm đâu xa.

Nhưng cuộc sống vốn dĩ không chỉ là niềm vui. Đôi khi, nỗi buồn lại xuất hiện bất chợt, như một làn gió lạnh lùng ùa về giữa mùa hạ. Tôi đã từng trải qua những mất mát, những cuộc chia ly khiến trái tim mình tan nát. Tôi nhớ cái lần đầu tiên đứng trước nấm mộ của người bà đã gắn bó với tôi suốt tuổi thơ, nước mắt rơi không ngừng, nhưng lòng vẫn không muốn tin đó là sự thật. Đó là lúc tôi nhận ra, mất mát là một phần tất yếu của cuộc sống và chúng ta không thể tránh né nó mãi mãi.

Nỗi buồn không chỉ đến từ mất mát, mà đôi khi còn đến từ những thất bại, từ những điều không như mong đợi. Tôi đã từng đắm chìm trong những đêm trắng lo âu, khi những kế hoạch tưởng chừng sẽ thành công lại đổ vỡ. Những giấc mơ tuổi trẻ dường như bị bẻ gãy, để lại cho tôi một khoảng trống lớn trong lòng. Nhưng rồi, tôi học được rằng, đôi khi thất bại không phải là dấu chấm hết. Nó chỉ là dấu phẩy, tạm ngắt câu để chúng ta chuẩn bị cho một đoạn mới, một hành trình khác mà chúng ta phải bước tiếp.

Vui buồn đi nhé, không cần phải níu kéo. Tôi đã học cách chấp nhận niềm vui như một món quà và nỗi buồn như một thử thách cần vượt qua. Cuộc sống vẫn cứ tiếp diễn, như một dòng sông trôi mãi, không bao giờ dừng lại. Dù hôm nay có khó khăn, ngày mai rồi sẽ khác. Cũng như nhiều người, tôi tin rằng, sau mỗi trận mưa, bầu trời sẽ lại trong xanh và nắng sẽ lại sáng vàng rực rỡ.

Có những người bạn đã rời xa tôi trên hành trình này, nhưng cũng có những người mới bước vào đời tôi, mang đến những niềm vui mới, những bài học mới. Cuộc sống luôn thay đổi và tôi cũng vậy. Chúng ta không thể đứng yên mà chờ đợi mọi thứ đến với mình, cần phải bước tiếp, đôi khi là với niềm vui, đôi khi là với nỗi buồn, nhưng quan trọng là không bao giờ dừng lại.

Và nếu như nỗi buồn có đến, tôi sẽ không trốn tránh nó. Tôi sẽ đối diện, sẽ để nước mắt rơi nếu cần, rồi sẽ lau khô và tiếp tục bước đi. Bởi tôi biết rằng, sau mỗi lần buồn bã, tôi sẽ mạnh mẽ hơn, sẽ biết quý trọng hơn những niềm vui nhỏ bé trong cuộc sống. Có lẽ, đó chính là điều kỳ diệu của cuộc đời này - dù có vui hay buồn, thì chúng ta vẫn luôn tiến về phía trước, từng bước một và trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình.

Vậy nên, vui buồn đi nhé. Tôi đã sẵn sàng đón nhận tất cả, bởi tôi biết, cuối cùng thì tất cả những điều đó đều là những mảnh ghép tạo nên bức tranh cuộc sống muôn màu. Và tôi, dù nhỏ bé, cũng là một phần trong bức tranh đó, đang chờ đợi để khám phá thêm những điều mới mẻ mà cuộc đời này sẽ mang đến.

Đức Anh

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết
user image
user image
User
Ý KIẾN

Từ lâu, những buổi tập thể dục nhịp điệu buổi tối đã trở thành một nét quen thuộc của người dân Thủ đô. Không chỉ là cách để rèn luyện sức khỏe, đây còn là khoảng thời gian để mọi người tái tạo năng lượng, kết nối và tận hưởng không khí trong lành sau một ngày bận rộn.

Hội thảo khoa học quốc gia về Đại thắng mùa Xuân 1975; Hà Nội: GRDP Quý I/2025 tăng cao nhất trong 5 năm qua; Ứng dụng số hóa trong kinh doanh xăng, dầu trước ngày 30/4; DHL tạm dừng chuyển hàng toàn cầu trên 800 USD cho người tiêu dùng Mỹ;... là những thông tin đáng chú ý trong chương trình Thời sự 19h00 hôm nay.

Tàu điện, xe buýt hoạt động xuyên lễ 30/4; Ô tô trang bị túi khí bảo vệ người đi xe đạp; 5 mẫu sedan vẫn còn phiên bản số sàn giá rẻ; Pin xe điện có thể tự phun chất chữa cháy;... là những nội dung đáng chú ý trong Bản tin Tàu và Xe hôm nay.

Nhân dân đồng thuận với tên xã, phường mới sau hợp nhất; Sẽ có diễu binh, diễu hành nhân dịp Cách mạng tháng Tám và Quốc khánh 2/9; Mỹ đặt thời hạn cho thỏa thuận ngừng bắn ở Ukraine;... là một số nội dung đáng chú ý trong Chương trình Thời sự 18h30 hôm nay.

Trong một lần Lữ để tên địch chạy thoát khiến anh hối tiếc và tự trách bản thân mình, sự cố đó trở thành đề tài trêu đùa trong đơn vị nhưng cũng là chất xúc tác để những người lính trở nên thân thiết hơn. Họ chia sẻ với nhau đủ thứ chuyện. Từ chuyện đánh giặc đến chuyện làng quê, tuổi thơ thậm chí cả những mối tình một thời. Giữa núi rừng cô quạnh, tiếng cười nói và những câu chuyện lính đời thường đã giúp họ giữ vững tinh thần kết nối tình đồng đội bền chặt.

Thủ tướng yêu cầu các bộ, ngành, địa phương tạo môi trường cho thanh niên khởi nghiệp, đổi mới sáng tạo; Niềm tự hào Hà Nội - động lực góp phần làm nên chiến thắng; Hà Nội duy trì các chỉ số đạt điểm số cao trong chuyển đổi số; Iran và Mỹ sẽ họp cấp chuyên gia về vấn đề hạt nhân vào tuần tới;... là những thông tin đáng chú ý trong chương trình hôm nay.