Ở ngõ ‘nem chua rán’
Ngõ “nem chua rán” Tạm Thương - con ngõ không chỉ gợi nhớ đến thức quà vặt của nhiều người Hà Nội mà còn là nơi có những con người đã gắn liền cuộc đời mình với việc mưu sinh trên ngõ.
Ở Hà Nội có vô vàn những con ngõ nhỏ gắn liền với những món ẩm thực dân dã thu hút nhiều thực khách ghé thăm. Nhiều người mỗi khi nhắc đến con ngõ đó là nhắc luôn đến thức quà gắn liền với nó. Ngõ Tạm Thương - hay vẫn được dân nghiền ăn vặt gọi bằng cái tên ngõ “nem chua rán” là một trong số những con ngõ như vậy. Đằng sau sự nhộn nhịp của ngõ là cuộc sống của những con người đã gắn liền cuộc đời mình với việc mưu sinh trên ngõ.
Anh Phạm Chí Hào sinh ra và lớn lên ngay trong con ngõ Tạm Thương, hiện là chủ quán nem chua rán “Hào Béo” nổi tiếng. Gắn bó với con ngõ từ tấm bé, anh hiểu từng góc nhỏ, từng nhịp sống nơi đây.
"Nếu để ở thì hơi chật hẹp, nhưng bù lại thì tiện lợi ở rất nhiều mặt, đi khắp nơi đều có hàng ăn, tất cả mọi dịch vụ đều rất dễ dàng. Chỉ bất tiện là khu vực diện tích mình đang ở hơi nhỏ ", anh Hào chia sẻ.
Ở gần cuối ngõ Tạm Thương là nhà ông Nguyễn Văn Ngọc - người đàn ông ngoài 70 tuổi nhưng vẫn nhận thêm việc trông xe cho thực khách đến ăn từ sáng sớm cho đến tận 10 giờ đêm. Với ông Ngọc, con ngõ này không chỉ là nơi ở mà còn là chốn để bám trụ, để sống và giữ nhịp lao động quen thuộc suốt mấy chục năm qua.
Ông cho biết: "Ở đây họ sống với nhau cũng khác ở thành phố, khác ở chỗ thời gian gặp gỡ nhau được nhiều hơn nên có sự thân tình hơn. Có nhà gần cạnh họ làm vé xe thì tôi thu vé chứ không thu tiền của khách, sau đó bàn giao lại vé và lấy tiền. Cuộc sống ở đây, nói chung đơn giản hơn. Có nhiều thế hệ sống chung trong nhà".
Không có mặt tiền, nhiều hộ sống sâu trong ngách nhỏ của ngõ Tạm Thương phải kéo xe ra ngồi nhờ trước cửa nhà hàng xóm để buôn bán. Bà Nguyễn Thị Nghề là một trong số đó. Từ năm 1997 đến nay, ngày nào bà cũng đẩy xe nem chua rán ra góc quen thuộc, vừa bán hàng, vừa trò chuyện với khách. Mỗi ngày được ngồi bán hàng nơi con ngõ nhộn nhịp không chỉ là kế sinh nhai, mà còn là niềm vui giản dị khó có điều gì có thể thay thế được.
"Mưa thì che bạt, mưa to quá thì nghỉ. Trời nóng thì ngồi từ 4 rưỡi đến 11h đêm. Tôi thấy ở đây nhộn nhịp và vui, không có lúc nào buồn. Cứ dọn hàng ra mà có khách là kiếm được tiền, không thì ngồi chơi", bà Nghề nói.
Về làm dâu ngõ Tạm Thương đã hơn 20 năm, chị Hảo gắn bó với nơi này bằng chiếc chảo dầu nóng và những mẻ nem chua rán vàng ruộm. Quán nhỏ của chị lúc nào cũng đông khách, đặc biệt là vào chiều tối. Khi phố bắt đầu lên đèn, ngõ nem chua rán cũng bắt đầu đông khách.
Tiếng cười nói rộn ràng. Tiếng dầu sôi lách tách. Hương thơm của đồ ăn lan tỏa khắp con ngõ nhỏ, cứ thế tạo nên một nhịp sống giản dị, thân quen mà ấm áp giữa lòng phố thị. Chỉ là một con ngõ nhỏ, nhưng chứa đựng cả một đời sống của người Hà Nội.