Khoảng sân nhà vắng bóng cha thật rồi
Tôi nhớ hồi đó, khi tôi vừa tròn năm tuổi, chị gái lên 6 thì được cha cho đến trường tiểu học. Vì mỗi buổi sáng cha đều phải ra đồng, tranh thủ lúc còn mát mẻ để vun vén những thửa ruộng nhà mình. Chỗ nào cần đắp be, đắp bờ hay làm cỏ, cha đều nhanh nhẹn làm sớm. Hai chị em tuy không cùng tuổi nhưng vì ở nhà chẳng có ai trông, mẹ đi làm xa từ lúc trời còn tờ mờ, vậy là cha xin cho hai chị em học cùng một lớp. Lúc đó, tôi còn nhỏ xíu, chiếc ghế nhà trường cao và dài. Ngày nào đi học tôi cũng phải với mãi mới đặt chân xuống đất được. Thương đứa con gái út bé bỏng, theo chị tìm con chữ nhưng ngày nào về cũng lấm lem đến tội nghiệp, cha thường ưu tiên để dành cho tôi một chiếc kẹo dồi có lạc ở chạn bếp. Ngày nào đi về có điểm cao cha đều chia quà cho hai chị em, tôi nhỏ hơn nên lúc nào cha cũng ưu tiên cho phần hơn.
Mỗi buổi sáng thức dậy, cha giao việc quét sân, quét nhà cho anh cả. Còn lại, hai chị em phải tự gấp chăn, màn thật vuông vức. Thỉnh thoảng tôi thấy cha mang ghế ra ngồi trước sân nhà, pha một ấm chè xanh, chuyện trò cùng các cụ trong xóm. Những chuyện từ xửa xừa xưa, chuyện ở chiến trường và những lần bị thương, nỗi đau mất đồng đội còn in hằn trong ánh mắt cha.
Cha bù đắp cho chúng tôi những thiếu thốn thường nhật bằng việc chăm sóc chúng tôi từng miếng ăn, giấc ngủ. Nhiều đêm chúng tôi ốm, sốt, ho, lại gặp lúc mẹ phải đi trực, cha lại một mình thức trọn đêm để thuốc thang cho từng đứa. Biết tính con gái ốm thì hay làm nũng, cha dịu dàng hỏi muốn ăn món gì, cha sẽ tự đi chợ, nấu những món các con thích. Tôi nhớ mùi vị của món thịt kho tàu cha nấu, miếng thịt thơm cháy cạnh, thơm mùi nước hàng, cắn một miếng, chan thêm một thìa nước mắm thịt thì còn gì bằng. Những lúc như thế, chỉ mong được ốm thêm vài ngày, để cha chiều chuộng, nấu thêm nhiều món ngon nữa. Nhưng chúng tôi đâu biết rằng, để có những bữa ăn như thế, cha đã phải bán lúa non để lấy tiền bồi bổ cho chúng tôi. Những đêm khuya, cha với mẹ ngồi tính toán chi tiêu, tìm đường cho những đứa con ăn học đủ đầy, tôi lại nghe tiếng cha thở dài đầy những ưu tư.
Cũng vì rất thương cha nên tôi ghét nhất là cái tật hút thuốc của cha. Lúc nào trước khi làm một việc gì đó, cha đều mang chiếc điếu cày ra, rít một hơi thật dài. Cứ như thế rồi thành ghiền lúc nào không hay. Bao lần mẹ bảo cha bỏ bớt thuốc, nhưng cha chỉ bỏ được vài hôm rồi lại đâu vào đấy. Cha vẫn thường đùa: Nhớ ai như nhớ thuốc lào/ Đã chôn điếu xuống lại đào điếu lên...
Có lẽ người ta nói đúng, sinh nghề, tử nghiệp. Mang tiếng là một y sĩ lành nghề, cứu nhiều người trong làng nhưng những năm cuối của cuộc đời, cha cũng bị những cơn đau bệnh hành hạ. Cha thường xuyên bị tụt huyết áp giữa đêm, hoặc ban ngày khi đang thong dong đạp xe đi chơi, tự nhiên cha ngã quỵ trên đường, người dân hoảng hốt đưa cha về nhà. Cha làm cả nhà hú vía nhiều phen. Và đỉnh điểm đó là buổi sáng mùa hè của mười năm về trước. Khi chị em chúng tôi đang ở xa, bận bịu với những công việc thì nghe tin dữ cha mất. Chúng tôi vội vàng trở về nhưng đã không kịp nhìn cha lần cuối. Cha đã vội ra đi khi chưa kịp nhìn mặt đứa cháu nội, cháu ngoại chào đời. Cha còn không kịp đưa cho chúng tôi những kỷ vật cuối cùng, một chiếc hộp gỗ nhỏ, bên trong là bộ đồ hành nghề giản dị của cha. Một chiếc bơm tiêm bằng thủy tinh, những chiếc panh, chiếc cặp bông, cuốn sổ nhỏ nắn nót ghi từng đơn thuốc dùng cho từng loại bệnh. Chữ viết của cha rất đẹp, nét chữ rõ ràng, nét thanh, nét đậm được thể hiện dưới ngòi bút mực Trường Sơn hồi xưa. Với tôi, những dòng chữ của cha luôn luôn là đẹp nhất.
Cha như một cái bóng lớn, chở che cho chúng tôi vượt qua những sóng gió của cuộc đời. Nhưng khi cha mất chúng tôi đã không kịp kề cận, để nghe cha dặn dò lời cuối, nắm bàn tay gầy xanh xao một lần.
Giờ đây, mỗi lần trở về quê, vừa bước xuống xe thôi là mắt tôi đã ầng ậc nước. Hình ảnh của cha cứ ẩn hiện trước mắt tôi. Bất giác lòng tôi quặn thắt, khẽ khàng gọi hai tiếng cha ơi!
Thùy Linh


Vũ Hán đang vươn mình trở thành “thung lũng vệ tinh” của Trung Quốc – nơi hội tụ các công nghệ không gian, viễn thông và đổi mới sáng tạo.
Sắp xét xử phúc thẩm Cựu Chủ tịch tập đoàn FLC; Kiên quyết xử lý vi phạm tại phố cà phê đường tàu; Phát hiện kho hàng nghi nhập lậu ở quận Hai Bà Trưng... là những thông tin đáng chú ý trong Bản tin 141 hôm nay.
“Anh trai vượt ngàn chông gai” bùng nổ với những bản phối mới; Mai Diệu Ly đưa Jazz vào nhạc Trịnh; Karen Nguyễn “tái xuất” điện ảnh với vai chính đầu tiên... là những thông tin đáng chú ý trong bản tin Thế giới Showbiz hôm nay.
Hồ Tây thức dậy với một vẻ đẹp rất riêng của mùa hạ. Mặt nước lăn tăn ánh bình minh. Giữa không gian thanh mát, người Hà Nội bắt đầu một ngày mới tràn đầy năng lượng.
Bế mạc Hội nghị toàn quốc tập huấn về tổ chức và hoạt động của chính quyền 2 cấp; Mở rộng phạm vi công chứng giao dịch BĐS từ ngày 1/7; Hàn Quốc cam kết sớm khôi phục kênh đối thoại với Triều Tiên;... là những thông tin đáng chú ý trong chương trình Thời sự 19h00 hôm nay.
Các địa phương sẵn sàng cho việc vận hành chính quyền 2 cấp; Sản xuất kinh doanh thực phẩm nhỏ lẻ cũng phải đúng luật; Tạo sức lan tỏa cho kinh tế tư nhân; Iran tuyên bố không muốn mở rộng xung đột nhưng sẽ tự vệ;... là những thông tin đáng chú ý trong chương trình hôm nay.
0