Đi qua những mùa bão
Tôi nhớ năm ấy đàn cò trắng rợp trời, nhiều không đếm xuể. Tôi ngước nhìn mỏi cổ mà đàn cò còn chưa bay qua hết. Dưới hiên nhà đứng cạnh tôi, bố thở dài rồi bảo: "Lại sắp có bão lớn". Và đúng như lời bố nói, năm đó bão lũ làm tiêu điều xơ xác thị trấn nghèo quê tôi.
Đàn cò báo bão năm ấy dường như cảm nhận được một tín hiệu thay đổi nào đó của thiên nhiên sắp giận dữ thì phải. Và dường như không chỉ loài cò mà còn rất nhiều loài vật khác cũng có khả năng cảm nhận được những thảm họa thiên nhiên sắp xảy đến và chúng có những biểu hiện bất thường.
Tôi khi đó còn nhỏ, vẫn chưa hiểu hết sự tàn phá của những cơn bão. Chỉ biết trong cơn bão, gió rít giật mạnh làm cây cối xiêu vẹo đổ gãy. Nhà cửa dù đã được chằng buộc cẩn thận rồi mà nước mưa vẫn phả rát rạt và tràn vào bên trong.
Có những điều găm vào lòng tôi chắc có lẽ chẳng bao giờ có thể quên. Năm ấy quê tôi, vùng đất ở nơi cuối cùng phía Nam của xứ Thanh, đón cơn bão số 6 và theo sau là trận lụt lịch sử. Khi trời bắt đầu mưa lớn không ngớt, mẹ cùng ông chân trần đội chiếc nón lá khiêng vại mắm trên hàng hiên giữa sân và vườn vào trong nhà. Con lợn con xổng chuồng trước đó không hiểu sao lại biết đường mà chạy chui dưới gầm chiếc phản ở giữa nhà để tránh lụt. Nước khi đó ngập tới nửa chân nó. Rồi nước sau đó cứ ngập dần lên.

Mẹ kể lại, lúc đó hai anh em ngồi trên mấy thanh giát giường. Mẹ chỉ những tàu lá dừa bay trong gió, làm em tôi từ hôm ấy cứ thấy gió lay là sợ hãi gọi mẹ: bão bão…
Thế mới biết cơn bão lịch sử ấy gây nên một ấn tượng mạnh cỡ nào. Ngày đó bố đi chạy gạo ở xa, chỉ còn ba mẹ con và ông ở nhà. Sau cơn bão, tôi không thể nào quên hình ảnh ông nội tôi đội nồi cơm trên đầu, mình trần bơi đi tìm chỗ không ngập để nấu cơm giữa mênh mang biển nước.
Năm tôi đi làm dự án ngoài vùng Đông Bắc, cơn bão Haiyan, cơn bão mạnh nhất trong lịch sử đổ bộ vào Việt Nam, trong đêm tối, không ai ngờ. Những mái lán lợp tôn là nhà ở của kỹ sư công trường theo từng cơn gió rít rung lên bần bật rồi bung chốt bay đi từng mảnh.

Không còn mái che, nước trút xuống, tạo thành dòng chảy xiết ngay trong nhà. Anh em chúng tôi không biết chạy đi đâu giữa cơn bão dữ trong đêm tối. May sao có một anh hô to: "Chạy vào nhà vệ sinh". Cả một khu lán trại năm ấy, chỉ có một căn nhà vệ sinh là đổ bê tông mái bằng có vẻ như là kiên cố nhất.
Trong nhà vệ sinh tối om thỉnh thoảng sáng lên ánh chớp lòe, đêm mưa bão năm ấy, anh em chúng tôi ướt như chuột lột, ôm theo chiếc chăn cũng sũng nước, ngồi sát nhau thành hàng co ro run rẩy vì lạnh.
Lúc ấy không cần biết nhà vệ sinh như thế nào, chúng tôi chỉ biết ước mong bình an qua cơn bão đêm nay. Sáng ngày ra, bão tan, cả khu nhà lán đều đã bị gió bão giật bốc mái trơ vách, một vài căn nhà đổ sập tường. Những tấm tôn rải rác khắp nơi, có tấm bay xa tới hàng mấy chục mét tới tận tường rào, may sao không có ai bị tôn bay cắt vào người.

Năm nào cũng vậy, mùa bão về theo sau là mùa lụt với những cơn mưa như trút nước liên tục chẳng chịu ngớt. Dải đất miền Trung nghèo khó lại chìm trong mênh mang biển nước. Nước ngập khắp ruộng đồng, nước ngập khắp đường làng ngõ xóm, nước còn ngập lên tận mái nhà.
Tôi xót xa khi tivi chiếu hình ảnh chiếc quan tài của người đã mất vì mưa bão mà phải chằng buộc tạm trên cành cây. Những người dân phải trèo lên mái nhà, đón thùng mỳ tôm, chai nước lọc từ những chiếc xuồng cứu hộ chạy qua. Sau trận lũ lụt, dù nước đã rút, nhưng bùn đất bám hết vào đồ đạc nhà cửa. Thương thật thương khi nhìn hình ảnh những trang sách vở của các em học sinh bê bết bùn đất không thể dùng lại được.
Trước thiên nhiên, con người thật nhỏ bé. Mỗi khi nghe đài báo bão, khi nhẩm đếm thấy mùa lũ lại sắp về, lòng tôi chợt buốt nhói. Lại thầm cầu mong năm nay bão lũ không về. Thế nhưng điều ấy là không thể. Tôi nghĩ tới những cánh rừng. Tôi khẩn cầu con người đừng chặt cây phá rừng và phải trồng thêm thật nhiều cây xanh.
Lâu lắm rồi tôi không còn thấy đàn cò trắng rợp trời báo hiệu cơn bão như ngày xưa. Mùa bão về, trong cơn mưa giật gió rít, tôi nhớ mái nhà được ông tôi rồi bố tôi căng sức chống đỡ. Giờ đây, mùa mưa bão về, ông tôi rồi bố tôi đã khuất núi, tôi là người đàn ông trụ cột của gia đình. Dưới mái nhà kiên cố, tôi không còn sợ những cơn bão lớn, nhưng không biết làm sao, tự dưng tôi nhớ thật nhớ những ngày xưa, nhớ đàn cò trắng bay rợp trời trước cơn bão tràn qua.


Bộ đề sát hạch lý thuyết lái xe cơ giới đường bộ mới gồm 600 câu hỏi đã chính thức được áp dụng từ ngày 1/6 vừa qua. Mặc dù số lượng câu hỏi không thay đổi so với bộ đề trước nhưng nội dung nhiều câu đã được điều chỉnh, bổ sung nhằm phù hợp hơn với các quy định pháp luật hiện hành.
Các hoạt động của Thủ tướng Phạm Minh Chính trong chuyến thăm Estonia; Khởi động chiến dịch "Tiêu dùng xanh" năm 2025; Mỹ bổ sung trừng phạt gần 40 cá nhân và thực thể liên quan đến Iran;... là những thông tin đáng chú ý trong chương trình Thời sự 19h00 hôm nay.
Hoạt động của Thủ tướng Phạm Minh Chính trong chuyến thăm chính thức Cộng hòa Estonia; Cục Thuế đề nghị các tổ chức cung cấp giải pháp hóa đơn điện tử đồng hành hỗ trợ hộ kinh doanh; Nhật Bản gấp rút đàm phán thuế quan với Mỹ trước thềm Hội nghị thượng đỉnh G7;... là những thông tin đáng chú ý trong chương trình hôm nay.
Thuế nhập khẩu thép và nhôm của Mỹ vừa tăng gấp đôi lên mức 50%. Đây là bước đi mới nhất trong cuộc chiến thương mại do Tổng thống Donald Trump phát động. Động thái này được ngành công nghiệp thép Mỹ - vốn đang gặp khó khăn hoan nghênh, nhưng lại gây lo ngại cho các lĩnh vực sử dụng nhiều kim loại này.
Sân khấu truyền hình: “Lời thề thứ 9” có gì đặc biệt?; Hoạt hình Việt khởi sắc nhờ công nghệ số; Khát vọng đưa hoạt hình Việt vươn tầm;... là những thông tin đáng chú ý trong bản tin Thế giới Showbiz hôm nay.
Đảm bảo an ninh trật tự 201 điểm thi vào lớp 10; Triệt phá đường dây buôn bán hàng giả quy mô lớn; Chủ tịch FLC khắc phục xong toàn bộ hậu quả; Thu giữ trên 22.640 sản phẩm mỹ phẩm chưa được phép lưu hành;... là những thông tin đáng chú ý trong Bản tin 141 hôm nay.
0