Tháng Hai, nấc thang của thời gian
Người ta vẫn hay nói, tháng Hai là tháng của những điều dang dở, những giấc mơ còn bỏ ngỏ, những lời hứa chưa kịp hoàn thành. Thế nhưng, tháng Hai cũng là tháng của sự tiếp nối, của những bước chân không ngừng tiến về phía trước.
Những ngày Tết đã qua, sắc đào trên phố đã phai từ lâu, những cánh mai cũng rụng rơi để đón chào mầm xanh mới. Người người lại trở về với công việc, với những dự định từ năm cũ còn đang chờ đợi, với guồng quay vốn dĩ chẳng bao giờ dừng lại. Thành phố lấy lại nhịp sống thường ngày, những quán xá tấp nập, những con đường đông đúc, nhưng đâu đó vẫn vương chút dư âm của những ngày xuân chậm rãi.
Mưa phùn tháng Hai lất phất, từng hạt nhỏ len vào lòng phố, mỏng manh mà dai dẳng. Có những buổi sáng sương giăng mờ trên ô cửa kính, có những buổi chiều trời xám xịt, khiến lòng người thoáng chút bâng khuâng. Chính những cơn mưa ấy nhắc ta rằng, mùa xuân đang thật sự ở đây, ta vẫn còn thời gian để hoàn thành những gì đã bắt đầu.
Tháng Hai không vội vã, nhưng cũng chẳng đủng đỉnh đợi chờ ai. Đôi khi, ta dừng lại trước một nhành hoa sưa vừa nở, chợt nhận ra những điều tưởng như mãi mãi lại mong manh hơn ta nghĩ. Có những lời hứa đầu năm còn chưa thực hiện, có những kế hoạch đã đặt ra nhưng vẫn còn nằm im trên trang giấy. Ta có thể chần chừ một chút, nhưng rồi tháng Hai cũng sẽ trôi qua.
Tôi vẫn thường có thói quen nhìn lại vào những ngày cuối tháng Hai. Không phải để tiếc nuối, mà là để kiểm chứng xem bản thân đã đi được bao xa, đã làm được những gì và còn điều gì chưa trọn vẹn. Tôi từng nghĩ tháng Hai chỉ là một khoảng lặng của thời gian, nhưng rồi nhận ra nó chính là một nấc thang quan trọng—một điểm tựa trước khi ta bước vào nhịp sống hối hả của tháng Ba và những tháng sau.
Có một ngày, tôi chợt nhận ra rằng mình đã trì hoãn một kế hoạch quá lâu. Một chuyến đi đã dự định từ năm ngoái, nhưng vẫn chưa đủ quyết tâm để thực hiện. Một cuốn sách vẫn nằm yên trên kệ, đánh dấu giữa chừng mà chưa lật tiếp những trang sau. Một cuộc gọi mà tôi vẫn lần lữa mãi chưa thực hiện, dù trong lòng đã nghĩ đến nó rất nhiều lần. Người ta thường nghĩ mình còn nhiều thời gian, nhưng thời gian thì chẳng bao giờ đợi ai. Nó cứ thế lặng lẽ trôi qua, không cần báo trước.
Chiều cuối tháng Hai, trời đổ một cơn mưa nhẹ. Tôi đứng bên vệ đường, dưới một tán cây khẳng khiu vừa bật lên những chồi non đầu tiên. Trên cành, một bông hoa nhỏ nở muộn, lặng lẽ khoe sắc trong làn mưa mỏng. Cảnh tượng ấy khiến tôi chợt hiểu ra: không phải tất cả những gì đến sau đều là trễ hẹn. Có những thứ cần thời gian để lớn lên, có những điều cần đủ duyên để thành hình. Và có những kế hoạch dù chưa thể hoàn thành ngay lập tức, vẫn đáng để kiên trì theo đuổi đến cùng.
Những ngày này, tôi không còn bận lòng về những điều còn dang dở nữa. Tôi đã học cách nhìn vào chúng với một tâm thế nhẹ nhàng hơn. Không phải mọi thứ đều cần gấp gáp, không phải tất cả đều phải hoàn thành ngay trong một khoảng thời gian ngắn ngủi. Điều quan trọng nhất là vẫn phải tiếp tục đặt chân lên bậc thang tiếp theo và tiến về phía trước.
Tôi nghĩ về những mục tiêu đầu năm của mình, về những dự định đã đặt ra từ tháng Giêng. Có những điều tôi đã làm được, có những điều vẫn đang trong quá trình hoàn thành. Tôi không còn thấy mình chậm trễ nữa, bởi tôi biết, thời gian không phải là để tiếc nuối mà là để bước đi.
Tháng Ba đang đến gần. Trời sẽ ấm hơn, nắng sẽ nhiều hơn, cây cối sẽ xanh hơn. Nhưng trước khi tháng Hai khép lại, tôi muốn tự nhắc mình rằng một hành trình không đo bằng tốc độ mà đo bằng sự bền bỉ. Một giấc mơ không được quyết định bởi ngày khởi đầu mà bởi lòng kiên trì theo đuổi đến tận khi nhìn thấy đích.
Và tôi tin, những hạt giống ta gieo vào tháng Giêng sẽ âm thầm tiếp tục hành trình của nó, cựa mình dưới lòng đất, vươn lên trong những ngày nắng non, bám rễ vào thời gian. Chúng không nở rộ ngay lập tức nhưng từng ngày, từng khoảnh khắc, chúng vẫn đang lớn lên, bất chấp gió mưa, bất chấp những chần chừ của lòng người.
Rồi một ngày kia, ta sẽ ngoảnh lại và nhận ra, tháng Hai không hề lặng lẽ, nó là bước đệm để ta mạnh mẽ hơn. Không cần vội vã, không cần đo đếm, chỉ cần tin rằng mỗi bước chân hôm nay sẽ đưa ta đến những miền đất rộng lớn hơn ngày mai.
Trà Đông


Bộ đề sát hạch lý thuyết lái xe cơ giới đường bộ mới gồm 600 câu hỏi đã chính thức được áp dụng từ ngày 1/6 vừa qua. Mặc dù số lượng câu hỏi không thay đổi so với bộ đề trước nhưng nội dung nhiều câu đã được điều chỉnh, bổ sung nhằm phù hợp hơn với các quy định pháp luật hiện hành.
Các hoạt động của Thủ tướng Phạm Minh Chính trong chuyến thăm Estonia; Khởi động chiến dịch "Tiêu dùng xanh" năm 2025; Mỹ bổ sung trừng phạt gần 40 cá nhân và thực thể liên quan đến Iran;... là những thông tin đáng chú ý trong chương trình Thời sự 19h00 hôm nay.
Hoạt động của Thủ tướng Phạm Minh Chính trong chuyến thăm chính thức Cộng hòa Estonia; Cục Thuế đề nghị các tổ chức cung cấp giải pháp hóa đơn điện tử đồng hành hỗ trợ hộ kinh doanh; Nhật Bản gấp rút đàm phán thuế quan với Mỹ trước thềm Hội nghị thượng đỉnh G7;... là những thông tin đáng chú ý trong chương trình hôm nay.
Thuế nhập khẩu thép và nhôm của Mỹ vừa tăng gấp đôi lên mức 50%. Đây là bước đi mới nhất trong cuộc chiến thương mại do Tổng thống Donald Trump phát động. Động thái này được ngành công nghiệp thép Mỹ - vốn đang gặp khó khăn hoan nghênh, nhưng lại gây lo ngại cho các lĩnh vực sử dụng nhiều kim loại này.
Sân khấu truyền hình: “Lời thề thứ 9” có gì đặc biệt?; Hoạt hình Việt khởi sắc nhờ công nghệ số; Khát vọng đưa hoạt hình Việt vươn tầm;... là những thông tin đáng chú ý trong bản tin Thế giới Showbiz hôm nay.
Đảm bảo an ninh trật tự 201 điểm thi vào lớp 10; Triệt phá đường dây buôn bán hàng giả quy mô lớn; Chủ tịch FLC khắc phục xong toàn bộ hậu quả; Thu giữ trên 22.640 sản phẩm mỹ phẩm chưa được phép lưu hành;... là những thông tin đáng chú ý trong Bản tin 141 hôm nay.
0