Phản bội hay đổi thay?
Một người mình đang yêu và đang yêu mình, nhưng bỗng một ngày, người đó lại yêu thêm người khác, hoặc rời bỏ mình mà đi yêu người khác. Người ta thường gọi đó là sự phản bội. Nhà huyền học Osho đã từng chia sẻ trong một cuốn sách, tình yêu cũng thay đổi, nó sinh ra, già đi và chết. Nó cho chúng ta nhiều cơ hội hơn để yêu những người khác, để bạn có một cuộc sống phong phú hơn, bởi lẽ mỗi người đều có thể đem đến cho bạn một điều đặc biệt. Bản chất của cuộc sống là sự vô thường, là thay đổi. Nếu chúng ta vứt bỏ ý niệm về sự vĩnh hằng, thì tự động sự ghen tuông cũng biến mất, sự ghen tuông sẽ trở nên vô nghĩa. Cũng giống như khi bạn bắt đầu yêu rồi thì bạn không thể cưỡng lại được. Rồi sẽ có một ngày bạn hết yêu và bạn cũng không thể cưỡng lại được.
Một cơn gió thổi vào cuộc đời bạn rồi ra đi. Cơn gió thật tuyệt, thật thơm mát và hẳn bạn muốn nó ở mãi bên bạn. Bạn đóng hết mọi cánh cửa để giữ cơn gió trong lành, thơm mát ấy. Thế nhưng bằng việc đóng cửa, bạn đã giết chết cơn gió, nó không còn sống nữa. Tại sao chỉ con người mới coi nhau là kẻ phản bội khi một trong số họ thay đổi thói quen và suy nghĩ. Vậy phản bội là gì? Đó là khi mình dành niềm tin và tình cảm cho một người nhưng người đó lại “dám thay đổi”, “dám” dành tình cảm cho người khác không phải mình, trong khi mình vẫn đang dành tình cảm cho anh ta.
Một người hứa sẽ yêu bạn trọn đời, lúc đó anh ấy hoàn toàn thật tâm không hề dối trá. Nhưng thời gian trôi đi, mọi thứ đều thay đổi và anh ấy không thể yêu bạn được nữa. Bạn gọi anh ấy là kẻ phản bội. Nhưng thực ra, đó chỉ là sự đổi thay. Thay đổi là một trong số các quy luật thường hằng của cuộc sống, của mọi loài và mọi vật. Không cái gì là không thay đổi theo thời gian. Ai thích nghi được với sự thay đổi thì sẽ sống hạnh phúc hơn nhiều so với người không thể chấp nhận và chịu đựng sự thay đổi.
Nếu ai đó hứa và họ giữ lời, hãy biết ơn. Và ý thức để luôn nhắc nhở bản thân đừng bao giờ hứa hẹn gì với ai cả. Nếu hứa, hãy giữ lời. Nếu không thể giữ lời, thì đừng hứa. Nhưng nếu ai đó hứa và không làm được thì có nghĩa là họ không muốn làm nữa hoặc không có điều kiện để thực hiện lời hứa đó.
Một người bạn nói với Hường, đừng trách sự thay đổi nơi người khác mà hãy trách mình quá chậm chạp trong việc nhận ra, thích nghi với sự thay đổi. Bởi vì, thay đổi bản thân thì dễ hơn nhiều so với thay đổi người khác và dễ gấp ngàn lần việc mong chờ thứ gì đó không bao giờ thay đổi.
Ta nên đặt niềm tin và tình yêu vào một trọng tâm khác, đó là chính bản thân mình, trước tiên và sau hết. Bởi lẽ việc phản bội bản thân mình để không phản bội người khác đó mới là sự phản bội lớn nhất. Phản bội bản thân nghĩa là bạn sống giả tạo, giả dối với chính mình. Và khi bạn sống giả với bản thân mình, mọi hành động khác theo sau đều chỉ là giả. Việc sống của bạn trở thành việc diễn xuất, cuộc sống của bạn sẽ là những chuỗi ngày trình diễn. Không được sống thực với chính mình, đó phải chăng mới là sự khổ đau lớn nhất./.


Trong những ngày tháng Ba âm lịch, khi du khách thập phương nô nức hành hương về Đền Hùng, tìm về nguồn cội linh thiêng, có một người cũng đã đặt chân tới xứ Mường đất Tổ, xã Mỹ Lung, huyện Yên Lập, tỉnh Phú Thọ. Không chỉ để tìm hiểu về văn hóa Mường, cô ấy còn có cơ hội thưởng thức món xôi nếp gà gáy xứ Mường đất Tổ.
Không biết từ bao giờ, Hà Nội luôn có những cuộc hẹn với các loài hoa. Và cũng không biết từ bao giờ, có người yêu các loài hoa ấy như chính tình yêu đối với Hà Nội.
Theo thời gian, có người dần hiểu ra rằng sẽ không bao giờ có thể tìm thấy một người hoàn hảo trong mắt mọi người xung quanh. Cô bắt đầu học cách chấp nhận chính mình giữa một thế giới vô vàn những điều không hoàn hảo. Và cô nhận ra rằng: yêu thương bản thân chưa bao giờ là đủ.
Thời gian là thứ công bằng nhất mà cuộc sống ban tặng cho mỗi con người. Nhưng có lẽ, điều đáng sợ nhất về thời gian không phải là nó cứ trôi đi mà chẳng chờ đợi ai, mà chính là việc nó có thể đưa mọi thứ vào lãng quên.
Năm nay thời tiết thật lạ kỳ. Giữa tháng Tư mà vẫn đợt gió mùa, trời trở lạnh. Cái rét nàng Bân chạm tới đầu hè…
Tháng Tư chạm ngõ, mang theo những tia nắng đầu hạ vàng ươm như mật ong rót xuống từng tán cây. Nắng nhẹ nhàng, chưa gay gắt, chỉ đủ để hong khô những giọt sương còn vương trên lá, đủ để làm bừng sáng những con đường ngập tràn hoa cỏ.
0