Những cung đường đi lạc
Việc lạc đường đối với tôi là một điều thường gặp, rất quen và gần như là mỗi ngày. Ngay từ khi còn nhỏ, tôi đã khó xác định được phương hướng. Thậm chí đến lúc lớn lên, tôi dần thoát khỏi cái bóng của một đứa trẻ, nhưng tôi vẫn chưa thể nhớ được những con đường đã từng quen thân, nơi mình đã đi qua, nơi mình đã từng tới.
Tôi không biết giữa thế gian này có nhiều người không nhớ được đường đi, không xác định được phương hướng trên bản đồ như tôi không. Tôi chỉ biết rằng việc này nhiều lúc khiến tôi gặp muôn vàn rắc rối. Ví dụ như đôi lúc tôi đi làm muộn, tôi đón nhầm sân bay, hay chăng chỉ là không xác định được đường về nhà khi đã đi đến một nơi khá xa lạ. Đôi lúc cảm thấy tự trách rồi lại tự vấn bản thân tại sao lại như thế, mình có chăng sẽ thay đổi được tật xấu này?
Tuy vậy, việc lạc đường nhiều đến mức tôi quen với nó cũng đã khiến tôi có thể ngắm nhìn thế giới với tâm thế thoải mái hơn nhiều. Tôi có thể rời nhà trước nửa tiếng hoặc hơn để đến kịp nơi trước giờ hẹn, hoặc chỉ tôi nghĩ thế.
Trên những cung đường xa lạ, khi tôi tự lái xe máy đi một mình, có đôi lúc là đi du lịch, nghỉ ngơi hoặc thậm chí là lúc lái xe từ một chỗ làm khác về nhà, tôi có thể không phải canh cánh với thời gian bao lâu thì mình có thể rời những cung đường ấy và bước vào mái hiên nhà ấm áp của mình. Tôi có thể tự do ngắm nhìn những hàng cây, những con phố dường như thân quen lại dường như xa lạ.
Ở ngã tư này hôm nay có chú bán vé số già cười tươi như hoa nở vì đã bán được hết hàng và có thể về nhà sớm. Ở một ngã tư khác có mấy chú cảnh sát giao thông đang điều hướng, một chú trong đấy còn đỡ nhẹ và dắt bà cụ men theo vạch kẻ mà qua được làn bên kia của con đường đông đúc. Ở con đường này, hôm nay dừng đèn đỏ có người chồng chở vợ đi khám thai, anh hơi ngoảnh đầu về phía sau hỏi cô xem có thoải mái hay mệt mỏi, nói cô cố gắng một chút bởi đã sắp đến nơi. Có chú xe ôm cũng bởi vì mấy mươi giây đèn đỏ, phải dừng lại mà hút vội một điếu thuốc lá. Nhưng có lẽ thấy bóng dáng của một mẹ bầu cũng dừng ở ngay gần mà lại vội dập tắt đi. Có cô lao công vừa quét xong, hốt gọn vào xe rác thì có em nhỏ lại vô tư vứt vỏ kem xuống đường. Tôi không biết ngay lúc đó cô ấy có tức giận, có chê trách hay không nhưng có lẽ tôi biết rằng trong lòng cô, có một chút nào đó đang phiền muộn. Rằng chỉ đi mươi bước nữa thôi đã có một thùng rác nằm kề, sao em nhỏ ấy lại phải vội vã vứt vội rác xuống đường chứ…
Trong quãng đường từ đó trở về, khi không còn phải canh cánh trong lòng rằng thời gian là hữu hạn nữa, tôi có thể tự thả lỏng mình để ngắm nhìn trời đất vạn vật, để nhìn ngẫm con người, những sự đã qua, những người đã thấy.
Tôi có lẽ đã từng khúc mắc, đã từng khó hiểu, đã từng ân hận về bản thân. Rằng vì sao lại thế? Vì sao tôi không thể nhớ được đường về, không thể làm được một việc bình thường như người khác? Nhưng sau khi bị lạc đường quá nhiều, khi đã quen với việc đó hay do chính bản thân tôi nhận ra rằng đó cũng chính là một phần tạo nên bản thân mình nên tôi đã không còn gánh nặng nữa chăng. Tôi chẳng biết.
Tôi chỉ biết rằng những cung đường biển vẫn đẹp, dẫu là tôi có đi ngược ra Huế hay trở vào Quảng Nam, Bình Định, Phú Yên. Và dù tôi có lạc đường hay không thì đường núi vẫn luôn quanh co, khúc khuỷu; núi non vẫn trùng trùng điệp điệp, cây cối vẫn luôn xanh và gió thổi qua những hơi thở mát lành. Lúa trên cánh đồng vẫn hát những khúc ca nhỏ xôn xao, bác nông dân vẫn tươi cười lúc mùa gặt chín tới…
Và có thật nhiều lúc trên những cung đường ấy, tôi chợt nhận ra mình đi lạc. Rằng con đường này không thể dẫn đến nơi mình muốn tới, tôi sẽ dừng lại ở ven đường, nơi có nhà dân hay có những bác bán hàng dạo hỏi một chút. Rằng tới Đông thì đi đường nào, tới Tây thì phải đi đâu. Có đôi lúc người ta sẽ chỉ cho tôi, rằng đi qua hai ngã ba hay ngã tư rồi rẽ phải, rẽ trái là sẽ tới được nơi. Cũng sẽ có những người nhiệt tình, vẫn sợ tôi đi lạc trong những dòng người đông đúc, những con đường quanh co khúc khuỷu mà bảo tôi chạy rà theo họ, cũng đi về hướng ấy, họ sẽ chỉ đường cho tôi. Những lúc như thế tôi luôn cười và nói những lời cảm ơn nhiệt thành nhất. Tôi không thể biết được người ta có vui không khi chỉ đường, nhưng tôi tin chắc rằng tôi vẫn luôn vui khi người khác tươi cười mà chỉ đường về cho mình. Dẫu có đôi lúc người chỉ đường cho tôi cũng không tự tin lắm với hướng chỉ của mình, nhưng tôi vẫn tươi cười và biết ơn.
Tôi lớn lên, bước chân ra khỏi vòng tay của ba mẹ mà lao vào vòng xoáy của xã hội, của cuộc sống. Tôi có thể đi đến rất nhiều nơi, làm những việc mà tôi chưa từng làm, đi những con đường khác nhau qua mỗi năm. Có nhiều lúc tôi phải đến những nơi xa lạ, và tôi vẫn lạc đường như thuở nào. Nhưng tôi đã quá quen và dường như tôi học được cách sống chung với điều đó. Nó không còn ảnh hưởng quá nhiều đến cảm xúc và công việc của tôi nữa.
Bởi cuộc sống này của tôi cũng giống như một tấm bản đồ rộng lớn với những cung đường cảm xúc khác nhau vậy. Tôi có thể lạc trong chính cảm xúc của mình nhưng cũng có thể tự mình thoát ra khỏi nó, tìm được hướng đúng để về nhà, về với lối cũ thân quen.
Tôi có thể phiêu lưu trên những con đường cảm xúc. Tôi lạc trong mớ hỗn độn của cuộc sống nhưng rồi cũng sẽ có những con đường rộng lớn để thoát ra. Những cung đường đã từng lạc có thể khiến tôi có một chút khó khăn nhưng rồi nó cũng sẽ cho tôi những bài học đắt giá về cuộc sống.
Bạn có từng đi lạc trong những cung đường cuộc sống xinh đẹp này không?
Trang Lê


Từ trưa đến chiều nay, nắng gay gắt hơn khiến nền nhiệt tăng cao, đỉnh điểm là khoảng thời gian từ 12-16 giờ, với mức nhiệt tại Hà Nội lên tới 35-36 độ, cục bộ có nơi nắng nóng trên 37 độ.
Đại thắng mùa Xuân năm 1975 với kỷ nguyên phát triển; Biểu dương lực lượng diễu binh tại thành phố Hồ Chí Minh; Ukraine kêu gọi ngừng tấn công 30 ngày;... là những thông tin đáng chú ý trong Chương trình Thời sự 9h00 hôm nay.
Ngân hàng TMCP Quân đội (MBBank) vừa bổ sung tài liệu cho cuộc họp Đại hội đồng cổ đông (ĐHĐCĐ) sẽ diễn ra vào ngày 26/4 tới đây. Đáng chú ý, tài liệu bổ sung chính là tờ trình xin ý kiến ĐHĐCĐ về việc mua cổ phiếu quỹ.
Tiến trình đàm phán giữa Mỹ và Iran về giải pháp cho vấn đề chương trình hạt nhân của Iran đã tiến triển thuận lợi cho dù những gì đạt được mới chỉ là những bước đi dò dẫm ban đầu.
Thủ tướng chỉ đạo chi trả sớm lương hưu và trợ cấp BHXH tháng 5; Bộ Y tế yêu cầu rà soát quy trình mua thuốc sau vụ thuốc giả tại Thanh Hóa; Công an thành phố Hà Nội điều tra vụ cháy rừng tại Vườn Quốc gia Ba Vì; Nga - Ukraine cáo buộc lẫn nhau vi phạm lệnh ngừng bắn dịp Lễ Phục sinh;... là những thông tin đáng chú ý trong bản tin hôm nay.
Tổng Bí thư Tô Lâm dự Chương trình nghệ thuật "Đất nước trọn niềm vui"; Người dân đồng thuận, tin tưởng vào chủ trương sắp xếp đơn vị hành chính; Cả nước đã hỗ trợ xóa hơn 200.000 nhà tạm, nhà dột nát; Nga - Ukraine đổ lỗi lẫn nhau vi phạm lệnh ngừng bắn lễ Phục sinh;... là những thông tin đáng chú ý trong bản tin hôm nay.
0